Chương 29:
An Lạc Vũ ngồi trên đá nghỉ ngơi đủ rồi, trông thấy Lam Mao cùng Hắc Mao cũng đã chơi xong, ngoan ngoãn ngồi trên tảng đá ở khe nước, y đứng lên hái một ít cây dương xỉ, An Lạc Vũ nghĩ hái nhiều một chút để vào không gian cũng tốt, như vậy thì mùa hè muốn ăn liền có thể tùy thời lấy ra.
Rất nhanh An Lạc Vũ đã hái được một đống, bên cạnh đó còn hái một cây cỏ,cột chặt cây dương xỉ, tổng cộng được mười cây mới dừng lại, nhìn sắc trời không sai biệt lắm đã đến trưa, An Lạc Vũ giơ tay nhìn đồng hồ quả nhiên đã 11 giờ.
An Lạc Vũ nói với Hắc Mao đang ngồi trên tảng đá, hai chân buông thả xuống nước:”Hắc Mao đem đồ làm bếp trong không gian lấy ra đi.”
“Đúng rồi Lam Mao đâu?” An Lạc Vũ nhìn thoáng qua,không thấy Lam Mao, không biết đã chạy đi đâu rồi.
“Baba, em ở dưới.” Hắc Mao bay đến trước mặt An Lạc Vũ, chỉ xuống dưới nước, vừa rồi Lam Mao đã chạy vào trong nước tìm cá chơi.
An Lạc Vũ lắc đầu, cầm nồi cùng cây dương xỉ đặt ở khe suối rửa sạch, bếp lửa giản dị cháy lên, sau khi nước sôi, cho dương xỉ vào chiên, dương xỉ tươi non nhìn vào có chút muốn ăn.
Một món salad dương xỉ, dương xỉ kho thịt, dương xỉ xào thịt xông khói, An Lạc Vũ nhìn thấy một ít rau thơm cũng hái xuống,làm một món salad trộn rau thơm, khe nước bên cạnh cũng có rau cần diệp vì vậy cũng xào một mâm rau cần diệp.
Giữa trưa, An Lạc Vũ đã ăn no, lười nhát nằm trên tảng đá phơi nắng, mặt trời ấm áp, khiến y bất tri bất giác rơi vào giấc ngủ,Hắc Mao nhìn thấy baba đã ngủ thì lấy ra một tấm thảm đắp lên người y.
Lam Mao bay đến bên người Hắc Mao, bảo anh đi xem con cá mà nó đuổi tới bụng cũng lật lên:”Anh bangủ rồi, ở đây chơi vui thật,xem em có thể để con cá kia đưa cái bụng ra nha.”
“Lam Mao em không cần khi dễ chúng nó,nhìn xem con cá kia thật đáng thương.” Hắc Mao nghiêm trang chỉ vào con cá đang giả chết kia.
Lam Mao lập tức cự tuyệt:”Không cần chúng nó chơi vui,khó có dịp baba chịu dẫn chúng ta đi chơi một lần.”
An Lạc Vũ rất nhanh đã thức, tuy rằng phơi nắng rấtthoải mái, nhưng mà đá vẫn rất cứng.
“Ba, baba tỉnh,chúng ta đi đến chỗ khác chơi chút đi.”Lam Mao lại lần nữa không an phận.
“Được,chúng ta đi xa một chút,nghe nói nơi này có nhân sâm lâu năm,ba mang hai đứa đi hái nhân sâm.” An Lạc Vũ cảm thấy nếu năng lượng ngọc thạch con có thể hấp thu,như vậy nếu tìm được nhân sâm lâu năm vậy hẳn cũng có thể đi.
“Hắc Mao,Lam Mao hai con nói,nhân sâm đối với hai con có công dụng không?”
Lam Mao nghe vậy liền giành trước:”Có công dụng, thế nhưng phải lâu năm mới được, thành tinh càng tốt, hấp thu tinh hoa nhật nguyệt.”
Tốn thời gian hơn nửa ngày, ba người tìm được một cây nhân sâm nhỏ đang lớn, An Lạc Vũ từ bỏ, y lại ở dưới hốc cây tìm được không ít nấm, vì thế một nhà ba người bắt đầu hái nấm.
Lam Mao cầm theo một cái nấm lớn gấp đôi nấm thường hướng An Lạc Vũ bay qua:”Baba xem, nấm này thật lớn.”
An Lạc Vũ nhìn cây nấm ngăn trở Lam Mao,cảm thấy thằng nhóc này sao lại đáng yêu như vậy. Rất nhanh người một nhà quay trở về, trời cũng rất nhanh vui vẻ tối xuống,”A” An Lạc Vũ vấp phải cục đá té xuống.
Hắc Mao lập tức bay đến bên chân An Lạc Vũ, kéo tay baba đang che chân lại,chỉ thấy ánh lục từ ngón tay Hắc Mao xuất hiện bay đến chân bị thương của An Lạc Vũ, tay nhỏ Hắc Mao xoa nhẹ vài cái,An Lạc Vũ liền còn không đau.
“Baba người không sao chứ? Cục đá hư,con đánh chết nó.”Lam Mao dùng một chân đá nát cục đá,bùn đất văng lên dính vào cỏ dại,lại dùng một quyền đánh tới,một cái hồ cứ như vậy mà xuất hiện.
An Lạc Vũ thấy thế liền trấn an Lam Mao đang cuồng nộ:”Ba không sao,nghỉ ngơi một chút là được.” Nếu Lam Mao còn ra tay, vậy thì nơi này về sau sẽ xuất hiện một cái hố lớn vậy làm sao mà đi được nữa!
An Lạc Vũ nhìn thấy Hắc Mao bay đến miệng hố liền hỏi:”Hắc Mao con làm sao vậy?”
Hắc Mao bay đến hố,bên trong hố có một cự thạch,chỉ hơi lộ một ít ,Hắc Mao cũng không màng bùn đất, đem mặt dán vào khối cự thạch,cẩn thận cảm ứng viên thạch,hi vọng cục đá này giống như nó nghĩ là khoáng thạch.
Vừa rồi vào lúc ‘oanh’ một tiếng,nó cảm nhận được có chút dao động trong không gian, nếu thật sự giống như nó nghĩ, vậy cái kia chính là nguyên liệu luyện chế không gian cực phẩm.
“Ba, thứ này là thứ tốt, chúng ta đào nó lên đi.Thứ này nhất định phải đào lên thật cẩn thận,bằng không bên trong sẽ bị phá hủy.”Hắc Mao nói, vừa rồi nó cảm nhận được Lam Mao đã làm hỏng một phần nhưng mà chỉ là một góc nhỏ, không gây tổn thương đến nơi khác,nhưng hiện tại đã không thể sử dụng năng lượng đào ra.
Lam Mao vẻ mặt không cho là đúng nói:”Làm sao phải cẩn thận đào? Anh, em lại đánh một quyền liền đánh ra.”
Hắc Mao nghe thấy thì nói ngay lập tức, nó thật sự sợ em trai sẽ phá hư thứ kia:”Lam Mao không được,đây là khoáng thạch không gian,nó nhất định là đã từng đi qua các nơi không gian khác,như vậy khoáng thạch này rất hiếm,chờ thực lực chúng ta đủ mạnh là có thể cùng nhau tạo ra không gian khí trong truyền thuyết, chính là vũ trụ mini trong truyền thuyết.”
“Vậy phải dùng tay đào ra sao?”An Lạc Vũ nói,vũ trụ mini gì đó An Lạc Vũ không thể lý giải được, chẳng lẽ vũ trụ cũng có thể tạo ra sao? Thế nhưng không gian là thứ tốt, nếu y có một cái thì sẽ tiện lợi hơn rất nhiều, cũng không cần hai đứa nhỏ mới có thể lấy ra đồ vật, tuy rằng cũng sẽ có rắc rối, nhưng y vẫn thấy có lợi nhiều hơn.
“Thật ra dùng cuốc cũng được, baba ngày mai chúng ta tới đào đi, hẳn là sẽ không có người đến để đào cục đá.”Hắc Mao nhìn sắc trời, sau đó nói.
“Đừng,nếu là đồ tốt thì chúng ta phải nhanh tay đem về nhà mới có thể an tâm.”An Lạc Vũ vội vàng kêu Lam Mao lấy cái xẻng từ trong gian, chân y lúc này cũng đã tốt, y hướng lòng bàn tay phun ra một ngụm nước miếng, hai tay xoa cái cán,bắt đầu đào cục đá bên cạnh bùn đất.
Hắc Mao cùng Lam Mao cũng bắt đầu hỗ trợ,bọn nó trong tay cầm cái muỗng ăn cơm,chậm rãi đào, bọn nó không thể sử dụng năng lượng, vì vậy sức mạnh bây giờ của bọn nó, cũng tỉ lệ thuận với cơ thể.
“Phi,phi,phi.”Lam Mao vun đất trong miệng,lấy tay phủi hạt cát trên tóc.
An Lạc Vũ nhìn thấy liền buông cái xẻng, ôm lấy hai tiểu gia hỏa đặt trên cành cây, nghiêm túc đào:”Hai đứa ở đây,hai con vây quanh cái xẻng của ba, ba cũng không dám đào lên, hai con ngồi đây đi, ba rất nhanh sẽ đào lên.”
Lúc này Hắc Mao lại bay qua,nhặt tảng đá ban nãy Lam Mao đã giậm nát, kích thước bằng một viên ngọc, trước tiên nó muốn làm một cái không gian liên kết cho baba, như vậy sau này baba muốn lấy thứ gì cũng không cần phải gọi nó, thứ này quả thật tốt, chỉ cần nó làm xong,baba đem theo thì vô cùng tiện lợi.
Trời rất nhanh đã tối, An Lạc Vũ cũng quên mất cảm giác đói bụng, hai đứa nhỏ cũng đang tập trung tinh thần nhìn baba đào cục đá, hiện tại cục đá đã đào được phân nửa, ánh lục cũng từ từ xuất hiện tụ lại sơn đạo,vây quanh cơ thể Hắc Mao cùng Lam Mao.
Lại trôi qua ba giờ,hiện tại đã tám giờ tối,An Lạc Vũ buông cái xẻng trong tay, lúc nàu cục đá đã hoàn toàn lộ ra ngoài,chỉ là muốn khiêng về thế nào? Mặt trên tảng đá có chút nhỏ nhưng đáy lại khá lớn,dài một mét,chiều rộng khoảng một mét hai,An Lạc VŨ biết y không thể nào khiêng nó trở về.
Y đối với cái đèn xanh lục mà nói, lúc mới nhìn thấy cũng đã giật mình nhảy dựng, sau khi Hắc Mao nói đây là cỏ linh khí, không sao cả, thì y mới thoáng yên tâm, ban đầu y còn tưởng đó là ma trơi.
“Đào ra là tốt rồi,con đem nó vào trong không gian là được, thế nhưng hiện tại con cùng em trai không có năng lực sử dụng nó, thế nhưng vẫn có thể làm ra vài vật nhỏ hữu ích khác, ngày mai con sẽ làm cho người một cái không gian liên kết khí,sau này baba muốn lấy đồ vật gì cũng không cần gọi con hoặc em.”Hắc Mao nói.
“Thật sao? Hắc Mao thật lợi hại.” Sau khi An Lạc Vũ nói xong, Lam Mao nghe thấy thì có chút không vui,baba chỉ khen anh mà không không khen nó,rõ ràng là bởi vì nó cho nên mới phát hiện ra cục đá này. Lam Mao biểu môi,dáng vẻ thương tâm:”Baba người khen anh cũng không có khen con.”
An Lạc Vũ nghe vậy lập tức nói:”Như thế nào mà quên?Lam Mao cũng thật lợi hại,nếu như không có con thì làm sao có thể phát hiện ra được viên đá này?” Nhìn thấy Lam Mao sau khi nghe xong lập tức vui vẻ,bay tới bay lui vây quanh y,An Lạc Vũ liền cảm thấy có chút buồn cười,quả nhiên là trẻ con, được khen một chút liền vui vẻ.
Sau khi Hắc Mao thu cục đá vào không gian, An Lạc Vũ liền kêu Hắc Mao đem đèn pin ra, quay về nhà, lúc bọn họ đi được vài bước, thì trời lập tức đổ cơn mưa lớn, An Lạc Vũ nghiêng ngã lảo đảo đi về phía trước, bỗng một tia sét bổ xuống nơi An Lạc Vũ vừa đào, che mất dấu vết từng có người đào qua.
Ở nơi xa An Lạc Vũ cùng hai đứa nhỏ nghe thấy tiếng sét liền bị dọa, y không dừng bước mà đi về phía trước, trở về nhà.
Lúc này,phi thuyền của Clovis cũng càng lúc càng gần với ngôi sao lùn, nhưng mà hắn vẫn không muốn tỉnh dậy, có lẽ hắn cho rằng hắn đang mơ một giấc mơ, lớp phòng hộ của phi thuyền càng ngày càng mỏng, vỏ ngoài của phi thuyền cũng đã bắt đầu bị sức nóng của sao lùn làm cho tan chảy.