[TN] Chương 03:

“Haha….Quốc Hạ, hôm nay thời tiết thật đẹp nhỉ.”

“Quốc Hạ, tớ đang thích một người. Người kia là em gái cậu.”

“Quốc Hạ, tớ tỏ tình thành công rồi. Sau này chúng ta là anh em thân càng thêm thân.”

“Quốc Hạ, tớ và em gái cậu cãi nhau rồi.”

“Quốc Hạ, tớ mua nhẫn này tặng em cậu, em cậu sẽ thích chứ?”

“Quốc Hạ, bọn tớ lại cãi nhau rồi.”

“Quốc Hạ, bọn tớ chia tay rồi.”

“Quốc Hạ, cậu có chuyện lừa tớ đúng không?”

“Quốc Hạ, cậu không sao chứ?”

“Quốc Hạ, bọn họ nói dối phải không?”

“Quốc Hạ, nói với tớ mọi chuyện rồi sẽ ổn được chứ?”

“Quốc Hạ, tớ sắp đi du học rồi. Nhưng tớ không muốn rời xa cậu.”

“Quốc Hạ, tớ…. hình như thích cậu rồi.”

“Quốc Hạ, cậu và tớ mãi ở bên nhau nhé.”

“Quốc Hạ, đừng bỏ tớ một mình.”

“Quốc Hạ, tớ đã mua một cặp nhẫn để trói cậu lại bên tớ.”

“Quốc Hạ, tớ sợ mất cậu.”

“Quốc Hạ, xin hãy nói với tớ rằng cậu thích tớ.”

“Quốc Hạ, em cười thật đẹp.”

“Quốc Hạ, em kết hôn với anh nhé?”

“Quốc Hạ, xin em đừng bỏ anh.”

“Quốc Hạ…..”

“Quốc Hạ, anh yêu em.”

Ngoài trời tiếng mưa rơi tầm tã,một người đàn ông đang đứng ở bên một ngôi mộ, càng làm tăng thêm cảm giác ưu thương cô độc. Người đàn ông khẽ chạm vào bức ảnh trên ngôi mộ rồi nở nụ cười, ánh mắt người đàn ông dịu dàng không biết qua bao lâu người đàn ông mới lên tiếng:” Quốc Hạ, đợi anh.”

Chương 04.

[TN] Chương 02: Vô đề

Từ cổ chí kim nghịch thiên cải mệnh là trái với luân thuờng đạo lý nhất định sẽ bị khiển trách. Hắn vì người mình yêu nghịch thiên cải mệnh thiêu đốt 999 linh hồn của tu sĩ, chấp nhận đánh mất chín thành tu vi chỉ để người kia sống lại, và cũng từ đó hắn rơi vào vạn kiếp bất phục người người phỉ nhổ.

Đến chết linh hồn bị nhốt xuống mười tám tầng địa ngục chịu nổi đau về tinh thần lẫn thể xác, cơ thể bị xiềng xích vây quanh vĩnh viễn không thể siêu sinh, vĩnh viễn không vào luân hồi.

Hắn cả đời phụ tất cả mọi thứ trong thiên hạ, duy chỉ không phụ người kia, người kia cả đời không phụ thiên hạ chỉ duy nhất phụ hắn. Cứu sống người kia cãi thiên cãi mệnh hắn tuyệt không hối hận, hắn chỉ hối hận một điều là không thể khiến người kia yêu hắn.

Hắn vì người kia gây ra bao nhiêu tội ác….suy cho cùng người kia một khắc cũng không màng. Hắn hiểu chính vì hiểu nên cũng không cầu không mong, hắn dùng cả đời của mình chỉ trao đổi một điều, là làm người kia cả đời hạnh phúc như vậy đã đủ rồi.


Ta – một tu sĩ tu tiên từng có một người bạn sinh tử chi giao. Một đời ta sống không phụ thiên hạ riêng chỉ phụ hắn, hắn vì ta mà phạm vào thiên giới sau cùng bị đày xuống 18 tầng địa ngục chịu đầy thương tích.

Sống lại lần nữa, ta chỉ mong có thể một lần gặp lại hắn cùng hắn kết duyên đạo lữ, lần này ta nhất định sẽ dùng chính sinh mệnh của mình bảo vệ hắn, không quản thiên hạ,không quản chuyện người, chỉ nguyện cùng hắn đến suốt đời suốt kiếp nhưng hết thảy điều muộn.

Lòng ta vốn rõ đời đời kiếp kiếp ta cũng không thể gặp lại hắn nữa, tựa như mạn châu sa hoa đỏ rực trên bờ vong xuyên, hoa nở vô diệp, diệp sinh vô hoa, hoa diệp vô phùng, sinh sinh tương sai.

Thế nhưng có một ngày đã có người nói với ta rằng chỉ cần ta muời ngàn năm vì hắn mà làm việc thiện; vì hắn mà chép kinh phật; vì hắn mà chuộc tội thì sẽ có một ngày ta lại lần nữa gặp được hắn. Cho nên kể từ đó ta bắt đầu làm việc thiện, chép kinh phật,chuộc tội với danh nghĩa của hắn vì ta tin chắc sẽ có ngày ta và hắn tương phùng.


Phàm Nhất cũng chẳng rõ bản thân bị nhốt ở địa ngục bao lâu rồi, y chỉ nhớ rõ một việc là xiềng xích trên cơ thể y dần dần mất đi, cả cơ thể cũng không còn nhận ngược đãi quá sức chịu đựng nữa, có người nói với y – có một tên ngu ngốc nào đó làm việc thiện chép kinh phật đều dùng danh nghĩa của y.

Nghe được điều đó đôi mắt y chợt lóe kim quang, nhưng rất nhanh lại vụt tắt, y sợ người kia không phải là người y nghĩ đến hoặc người kia chỉ đang cứu rỗi người nào đó nhưng nhớ nhầm danh tự.

Mười ngàn năm như một cái chớp mắt, xiềng xích cơ thể đã không còn, y có thể tự do hoạt động trong một phạm vi nhất định của địa ngục, không còn chịu nổi đau về thể xác lẫn tinh thần.

Lại thêm ba ngàn năm trôi qua, y lại có thể trở về nhân gian tiếp tục tu tiên, một thoáng đứng trước cổng địa ngục y không dám tin vào mắt mình, y nhìn thấy Phương Diệu mà xung quanh hắn còn toát ra ánh sáng vàng nhạt, hắn nhìn y nở nụ cười dịu dàng:” Phàm Nhất chúng ta về nhà thôi.”

Phàm Nhất nhìn người đối diện đang nhìn mình bằng đôi mắt ôn nhu dịu dàng, trong lòng y cuối cùng cũng hiểu rõ mọi chuyện, y khẽ nhấc tay nắm lấy đôi tay của Phương Diệu rồi nở nụ cười hạnh phúc.

Chương 03.

[TN] Chương 01: Yêu sai người

Người ta thường bảo:”Không nên giao chân tâm cho người không thật lòng yêu mình, kết quà chỉ khiến bản thân rơi vào vực sâu.”

Nhưng ta đã phạm phải, ta yêu một người không nên yêu, người kia nổi tiếng phong lưu đa tình, khắp thiên hạ kẻ gặp người yêu, là thân đệ đệ được hoàng đế yêu thương, còn ta – ta chỉ là một kẻ xấu xí người gặp người ghét, cha không thương, mẹ không yêu thường xuyên bị bỏ đói, chính hắn là kẻ vươn đôi tay xinh đẹp của mình cứu rỗi ta, chỉ có hắn không chê ta xấu chịu làm bạn với ta.

Hắn thường xuyên khen đôi mắt của ta thật đẹp, hắn thường xuyên chạm vào tóc ta, hôn khẽ vào môi ta nói những lời đường mật dịu dàng, nhu tình. Lúc ấy, ta đã rất vui vẻ bởi ta nghĩ cuối cùng bản thân cũng tìm được hạnh phúc, những ngày bên hắn ta cảm thấy bản thân được nâng niu yêu chiều, mà đó cũng là chuyện từ nhỏ ta thường cầu nguyện. Sau đó nửa năm ta theo hắn về phủ.

Mỗi đêm hắn đều đến cùng ta nói chuyện cười đùa nhưng về sau càng lúc càng ít, ta nghe người hầu nói hắn có tân hoan mà người này so với ta xinh đẹp vạn phần, lúc đó ta chỉ biết cười trừ nhưng trong lòng đã dần dần chết lặng.

Ba năm tiếp theo hắn quả thật quên ta, ta đã trở thành kẻ vô hình trong hậu viện, ăn, mặc cũng càng ngày khó khăn, ta thường xuyên nghe bọn tiểu tư nói hắn và tân hoan kia hạnh phúc vui vẻ ra sao, hắn vì kẻ kia mà xin hoàng thượng tứ hôn cho hắn, trong lòng ta khi ấy có chút ganh tỵ có lẽ hắn thật sự đã gặp được người mình yêu rồi, nhưng người đó lại không phải ta. Ta vẫn như trước lẳng lặng ở trong hậu viện, về sau ta mới biết nơi ta ở thật chất cách hậu viện và vương phủ rất xa, lúc này ta đã hiểu rõ, chẳng trách vì sao nơi đây lại ít người qua lại, thì ra trong lòng hắn ta cũng chẳng là gì….

Ngày hắn thành thân, ta bận một trang phục đỏ rực đứng xa xa nhìn hắn đang cười nói vui vẻ tiếp đón tân khách, ta thấy hắn cùng một nam tử khác đứng cùng một chỗ tươi cười ôn nhu, một khắc kia ta biết bản thân vĩnh viễn không thể chen vào bọn họ, ta cũng chẳng rõ bản thân quay về bằng cách nào. Đêm ấy, ta lấy đàn tranh hắn tặng cho ta tấu một bản nhạc lúc này ta đã khóc. Người người khinh thường ta, ta không khóc, hắn quên ta, ta không khóc, hắn thành thân, ta không khóc, nhưng khi ta đánh đàn, khúc đàn mà hắn tặng ta, ta lại khóc.

Hắn từng nói hắn sẽ yêu ta suốt đời, hắn nói đôi mắt ta rất đẹp, hắn nói ta là một người thiện lương, hắn còn nói khi ta cười như là một mặt trời nhỏ, nhưng lúc này hắn không cần ta nữa.

Ta cười đi đến phòng ngủ chọn trang phục màu đỏ sẫm phối phục sức xinh đẹp, chảy tóc gọn gàng, ta ngồi lên giường tự dùng đôi bàn tay móc ra đôi mắt, không phải hắn khen đôi mắt ta đẹp sao? Ta dùng con dao rạch lên đôi môi kéo dài đến tận mang tai, không phải hắn khen ta cười rất đẹp sao? Sau đó ta lại đâm con dao đó vào trái tim của mình, không phải hắn từng nói trái tim ta đập mạnh khi ở bên hắn sao? Bây giờ hắn không còn ở cạnh ta, vậy thì trái tim này cũng nên ngừng đập thôi.

Chương 02.

Tâm sự dày + lịch up truyện !!!

Xin chào mọi người!!!

Đây sẽ là vài dòng tâm sự cùng với lịch up truyện cố định của nhà mình ạ! (Có đôi lúc mình rảnh thì sẽ đăng bonus cho tuần đó)🤧🤧🤧

1. Tâm sự dày:

• Mình mới đi chích vaccine về mọi người ạ😌😌😌, vốn vaccine bên mình đã ra từ đầu năm nay rồi nhưng bây giờ mình mới đi chích🤣🤣🤣, một phần là do mấy tháng đó thời tiết còn lạnh mà sức khỏe của mình cũng yếu thường xuyên ho cảm, cho nên phải kéo dài đến giờ🤧🤧🤧.

Lúc chưa chích vaccine mình không biết nên chích loại Pfize hay modera, mình nghe người ta bảo chích pfize ít phản ứng phụ và ít bị hành sốt hơn, còn modera thì đa số ai chích mũi thứ 2 cũng phát sốt, cho nên mình đã chọn pfizer😂😂😂. Cơ mà một phần cũng là do trước đó mẹ mình cũng chích 2 mũi pfizer và không có bị sốt, còn ba và 2 anh chị mình chích modera thì bị sốt ở mũi thứ 2 nên mình chọn vaccine pfizer luôn.

Lúc chích xong không thấy gì nhưng đến chiều thì bắp tay đau thiệt mọi người ạ, còn buồn ngủ nữa chớ🤧🤧🤧….. À chích xong mình còn chạy đi Boilling Point mua lẩu về ăn công nhận ăn xong đã cái nư ghê😂😂😂. Hiện tại bên mình đang là 8g46pm và mình đang thèm ăn thịt ở quán Sun Nong Dan🙄🙄🙄, nhưng nó không có bán small chỉ bán middle trở lên mà 1 phần middle mình ăn không hết, nên phải nhịn cơn thèm đây😭😭😭 với lại mình đang giảm cân nên cũng không dám mua ăn……

Khổ ghê, túm cái quần lại phần tâm sự dày này mình chỉ muốn nói với mọi người là cố gắng giữ sức khỏe, và nhớ tiêm chủng ngừa covid nhá😘😘😘.

À chủ nhật này mình sẽ đi phỏng vấn xin việc mọi người ạ🤧🤧🤧, mong rằng mình sẽ đậu… bởi 90% áp lực của mình hiện tại đều là từ tài chính mà ra… Và nếu như mình đậu thì mình sẽ giảm được áp lực 50% tài chính cho toàn bộ chi phí chi trả của bản thân😥😥😥.

Nếu mình đậu thì mới có lịch up truyện bên dưới nha, còn không đậu thì dựa theo thời gian công việc hiện tại của mình.😂😂😂 À, công việc hiện tại của mình tùm lum giờ hết á, có lúc bận có lúc không nên sẽ có tuần đăng đủ, tuần thì không có chương nào luôn nha!!!

2. Lịch up truyện:

1 tuần 2 chương: T5 và Cn bất kỳ truyện mình đang edit.