Chương 58: Động đất
Từ khi biết được cần phải chờ thêm bảy ngày mới có thể lần nữa tiến vào trò chơi, thì lực chú ý của Thư Tầm đã chuyển sang học tập internet, hiện tại ở thời đại này, mạng ảo gần như đã trở thành thế giới thứ hai của các đại chủng tộc, trong sự thay đổi một lần rồi lại một lần của khoa học kỹ thuật, mạng ảo sớm đã phát triển gần như hoàn hảo, hơn nữa sau khi mạng ảo cùng tinh thần lực dung hợp, thì càng phát triển lên đến đỉnh điểm, muốn tìm kiếm lỗ hỏng từ trong đó, cơ hồ chỉ có kiến thức và kỹ thuật là chưa đủ, mà còn cần có tinh thần lực siêu cao làm chỗ dựa, Thư Tầm muốn từ lỗ hỏng để tạo cho mình một thân phận là khó như lên trời.
Hơn 11 giờ khuya, Thư Tầm nằm ở bên dưới sofa đánh một cái ngáp, tắt đi máy tính bảng đang được nghiên cứu nâng cấp, mở đệm giường nhỏ ra, xốc chăn chui vào. Nằm trong ổ chăn ấm áp mềm mại, thoải mái đến duỗi eo, lấy mặt bánh bao cọ cọ gối đầu, chậm rãi chìm vào mộng đẹp.
Thế nhưng, vào lúc Thư Tầm rơi vào mộng đẹp, thì hồi lâu trong căn phòng yên tĩnh đã xuất hiện một tia dị động, đáng tiếc Thư Tầm đang ngủ say hoàn toàn không thể cảm nhận được, vị trí cửa sổ căn phòng vắng vẻ truyền đến một trận tiếng động rất nhỏ.
Trong lúc mơ ngủ tai nhỏ Thư Tầm giật giật theo bản năng, tựa như vừa mới bắt được tiếng vang nho nhỏ, nhưng mà thanh âm chỉ ngắn ngủi trong một cái chớp mắt, vì thế Thư Tầm như cũ không thể nghe thấy, chìm đắm ở bên trong giấc ngủ.
Nương theo ánh trăng mờ ảo có thể trông thấy, vách tường trên pha lê bằng kính từ từ kéo dài ra bên ngoài thành một cái nền trong suốt, sau khi cái nền được mở rộng, thì một chiếc phi hành khí màu bạc vừa lúc chạy đến nơi đó, dừng tại chỗ. Tiếp theo, có một bóng người cao lớn từ bên trong phi hành khí bước ra, ánh trăng trắng bạc làm cho hình dáng của hắn càng thêm mơ hồ vài phần, thế nhưng như cũ không thể che giấu sắc bén cùng lạnh lùng ở trên người hắn.
Nhướng mày kiếm, đôi mắt vô tình không chút thay đổi, dưới sự miêu tả của ánh trăng thanh đạm càng thêm vài phần mờ mịt không rõ ràng. Người đến bước chân dài vào cửa sổ mở toang, tiến vào bên trong phòng khách, bóng dáng cao lớn chiếu xuống sàn nhà, gần như không thể nghe thấy tiếng bước chân vang lên trong phòng.
Căn phòng yên tĩnh quạnh quẽ không vì người đến mà tăng thêm một chút ấm áp, tựa như ngược lại tăng thêm vài phần lạnh lẽo. Người đến không mở miệng nói chuyện, cũng không có bật đèn, chỉ đứng tại phòng khách im lặng vài giây, sau đó một bên tùy ý cởi bỏ hai nút cổ áo, một bên đi vào thư phòng, cũnh chính là con đường hằng ngày Thư Tầm đi tìm thức ăn.
Vì thế lát sau, Thư Tầm đang say ngủ ở dưới sofa đột nhiên nghe thấy một tiếng ầm vang thật lớn, mặt đất cũng rung lên kịch liệt. Thư Tầm ngủ say ngon lành nhanh chóng tỉnh lại nhảy lên một cái, đầu nhỏ hung hăng đụng vào đáy của sofa.
Mở to đôi mắt đen nhánh sáng ngời ngồi yên một lát, đầu nhỏ Thư Tầm đột ngột chuyển hướng sang nơi phát ra thanh âm, cũng chính là thư phòng, sức lực tựa hồ mạnh đến mức muốn vặn gãy cổ, có thể thấy được đã chịu hoảng sợ đến thế nào, Thư Tầm nuốt nuốt nước miếng, cảm thấy mặt đất vẫn còn như cũ hơi hơi rung động, nhận ra đây không phải là động đất, bởi vì không biết từ khi nào ánh đèn trong thư phòng đã sáng lên.
Thư Tầm lặng lẽ từ bên dưới sofa bò ra ngoài, do do dự dự bước chân ngắn nhỏ đi đến thư phòng đang sáng đèn, đương nhiên bé đã đoán được, chủ nhân căn nhà đã trở lại, hơn nữa còn phát hiện cá ở trong bể chỉ còn có vài con, bé chậm chạp dịch chuyển bước chân, thông qua thế giới trò chơi, bé đã biết ở thời đại hiện tại, nhân loại bởi vì thức tỉnh tiến hóa huyết mạch không giống nhau, thì hình thể cũng sẽ tồn tại khác biệt, cho nên người có hình dáng nhỏ bé như bảo bảo tuy rằng vô cùng hiếm thấy, nhưng không phải là không có, ít ra thì ở trong thế giới trò chơi, ánh nhìn đầu tiên mọi người trông thấy bé đều là kinh ngạc, chứ không phải là hoảng sợ.
Biết chính mình sẽ không trở thành dị loại, Thư Tầm nghĩ đến việc chờ chủ nhân căn nhà từ trong phòng trở ra, thì hòa bình thảo luận vấn đề bồi thường cá và khoang dinh dưỡng, thế nhưng đều làm Thư Tầm buồn bực đó là, phần thưởng trò chơi làm người thèm đến chảy nước miếng kia, bé thế nhưng không thể lấy ra, vài ngày nay, Thư Tầm vẫn luôn cố gắng hết sức vì chính mình làm ra thân phận hợp pháp, nhưng mà như cũ không có thuận lợi, kết quả bé còn chưa nghĩ ra cách giải quyết, thì chủ nhân căn nhà đã quay về.
Thư Tầm ưỡn ưỡn bộ ngực của mình, vì chính mình làm tốt tâm lý chuẩn bị, sau đó bước chân nhỏ đi về phía thư phòng, mắt thấy sắp đến vị trí của cánh cửa, thư phòng lại lần nữa truyền đến một tiếng vang thật lớn, toàn bộ thư phòng tựa như bị người nào đó dùng bạo lực hủy đi vậy, Thư Tầm cảm thấy chính mình sắp bị té úp người bởi vì mặt đất rung động, ngay sau đó, không biết mảnh nhỏ của vật nào đó bị tung ra ngoài, mảnh nhỏ nhìn qua không hề sắc bén thế nhưng nó lại cắm thật sâu vào trong mặt đất, thậm chí còn có vài miếng dừng ở bên chân của bé.
Thư Tầm 〒▽〒. Hẳn là bé chưa có tỉnh ngủ, còn đang nằm mơ á, vẫn nên quay về ngủ một giấc.
Vào lúc Thư Tầm đang hoảng sợ đến dựng lông, thì một trận tiếng bước chân từ thư phòng truyền đến, ngay lập tức Thư Tầm giống như một viên đá đứng cứng ngắt tại chỗ, thẳng đến khi bóng dáng cao lớn sắp xuất hiện ở cửa, thì Thư Tầm mới phản ứng lại, nhanh chóng chạy như bay về vị trí sofa, thậm chí cuối cùng bởi vì tốc độ quá nhanh, mà trực tiếp trượt té vào bên dưới sofa, gần như đồng thời, người từ trong thư phòng cũng đi ra ngoài.
Đáng tiếc bánh bao dựng lông đã thành công đem chính mình cùng chăn nhỏ cuộn tròn thành một đống, bằng không, nương theo ánh đèn sáng ngời của thư phòng, Thư Tầm sẽ nhanh chóng phát hiện, người đứng ở đó vô cùng quen mắt, tuy rằng hình dạng của Dạ Tiền ở trong trò chơi có tồn tại khác biệt nhất định, nhưng mà khí chất lạnh băng không thể khắc chế của Dạ Tiền, cũng đủ để cho Thư Tầm phát hiện ra chỗ không thích hợp.
Diệp Tiễn đứng ở trước cửa thư phòng, mày kiếm hơi hơi nhíu lại, tầm mắt sắc bén đảo quanh mỗi một góc trong phòng khách, tựa hồ đang nghi ngờ chuyện gì đó, sau khi phát hiện không có chỗ bất thường. Lúc này Diệp Tiễn mới làm ra hành động tiếp theo, đi về hướng sofa, sau đó tìm vị trí ngồi xuống.
Thư Tầm ở dưới sofa cuộn thành một quả bóng:”…..”
Tựa như trải qua một thế kỷ, Diệp Tiễn mới đứng dậy rời khỏi phòng khách, đi về phòng ngủ, lát sau, phòng khách cùng thư phòng lần nữa chìm vào bên trong bóng tối.
Bên dưới sofa, một con chuột nhỏ màu xám xanh từ bên trong chăn lặng lẽ chui ra, lỗ tai động động linh hoạt, nghe ngóng hồi lâu, không có nghe ra bất kỳ động tĩnh nào, bên dưới sofa bánh bao cứng đờ tựa như chiếc bánh đang giãn nở, đương nhiên, Thư Tầm bị kinh sợ vì tìm kiếm cảm giác an toàn, mà trực tiếp trở về bản thể, ở trong trạng thái hình thú, năm giác quan của Thư Tầm cũng sẽ trở nên nhanh nhạy, đồng thời tốc độ cũng sẽ được nâng cao.
Bối rối cắn cắn móng vuốt béo của mình, ánh mắt đen láy của bánh bao nhỏ tràn đầy mờ mịt. Đột nhiên Thư Tầm nhận ra, ở trong vũ trụ vô hạn này, muốn tìm một chỗ cho chính mình dung thân cũng không dễ dàng đến như vậy, nơi đây mỗi một mảnh đất, mỗi một tài nguyên, nhìn như phong phú bao la, kỳ thật lại có hạn chế nghiêm khắc cùng với quyền tương ứng.
Lại chờ thêm một lát, phòng ngủ như cũ không có bất kỳ tiếng động nào, lúc này Thư Tầm mới hóa thành hình người, sau đó tay nhẹ chân nhẹ bò ra ngoài, bước chân đi đến cửa sổ, nghĩ thử xem cửa kính trong suốt cứng rắn có vì chủ nhân về mà xuất hiện thay đổi hay không.
Nhưng sờ sờ một trận, Thư Tầm bất lực phát hiện, cho dù chủ nhân căn nhà quay về, thì căn phòng hạn chế ra vào này như cũ không có bất kỳ lơ lỏng nào, như cũ cần có quyền hạn hạn chế cấp cao, làm bé vô pháp rời khỏi. Thư Tầm uể oải lại giống như tên trộm đi đến trước cửa thư phòng, ghé vào bên trong nhìn nhìn xung quanh, kinh hãi phát hiện, bên trong trừ bỏ bể cá thật lớn giống như tường kính, thì toàn bộ các đồ vật khác đều đã tan nát, chết không toàn thây.
Thư Tầm ngay lập tức lo lắng cắn cắn móng vuốt, ý nghĩ giáp mặt nhận lỗi lần nữa bị dọa chạy đến chín tầng mây. Nhìm đến thảm trạng bên trong phòng, Thư Tầm bắt đầu suy tư, cá mình ăn thật ra không phải cá? Mà là dị bảo quý hiếm, thế nhưng sau khi ăn xong, thì ngoại trừ hương vị không tệ, linh lực thân thể cũng không có tăng trưởng chút nào nha, cho nên vẫn là cá?
Thư Tầm rối rắm thành công mất ngủ, vào lúc sắc trời hơi sáng, Thư Tầm mới phản ứng lại, cuộc chiến xa xa vẫn còn chưa kết thúc, người máy gia dụng bắt đầu công việc lau dọn, vị trí phòng ngủ cũng truyền đến tiếng vang, đương nhiên người nọ đã rời giường. Thư Tầm nhanh chóng quay về bên dưới sofa, đem đệm chăn của mình cuộn lại bỏ vào linh phủ, sau đó vào lúc người nọ sắp đi ra khỏi phòng ngủ, thì nhanh chóng cuống quít trốn vào trong bếp.
Người máy gia dụng như thường ngày kết thúc công việc, đã không còn đệm chăn Thư Tầm trải ra, vô cùng nhanh chóng đem phòng ngủ lau dọn, sau đó chuyển sang thư phòng, đương nhiên nơi đó phải tốn rất nhiều thời gian mới làm xong. Người từ trong phòng ngủ đi ra, trong phòng như cũ một mảnh yên tĩnh, tựa hồ đối với người đó mà nói trò chuyện chính là một trói buộc dư thừa, ít nhất động tĩnh hôm qua lớn như vậy, đủ để chứng minh người nọ vô cùng tức giận, nhưng cho dù là vậy, Thư Tầm cũng không nghe thấy người đó nói ra một câu.
Thư Tầm trốn trong ngăn tủ lặng lẽ đẩy cửa ngăn tủ một chút, cuối cùng cũng nhìn thấy hình dạng của chủ nhân căn nhà, mày nhỏ nhíu lại rõ ràng, đương nhiên làm cho Thư Tầm cảm thấy khó hiểu là khí chất lạnh băng của người nọ rất giống với Dạ Tiền, Thư Tầm nhớ rõ chủ nhân nhà này tên gọi Diệp Tiễn, hơn nữa còn là một tướng quân, liên tưởng với Dạ Tiền, Dạ Tiền ở trong thế giới game nhận thức Bạch Nha, vốn là bánh bao nhỏ thông minh nháy mắt đã có suy đoán, nhưng suy đoán này không đủ đánh bại nỗi sợ của Thư Tầm, trước khi xác định được đáp án chính xác, Thư Tầm nhát gan đương nhiên sẽ không dễ dàng đi mạo hiểm.
Nắng sớm dần dần lên cao, xua tan cái lạnh ở trong phòng, ánh sáng mặt trời mang theo một ít màu đỏ xuyên qua cửa kính rộng lớn chiếu vào bên trong, tựa hồ cả phòng đều trở nên sinh động, đương nhiên, mặt than ngồi trên sofa đã hoàn toàn phá hủy toàn bộ không khí, lúc này Diệp Tiễn bưng một chén nước lên, mặt không biểu tình nhìn vào màn hình phát sáng, đương nhiên Thư Tầm không thể nhìn thấy Diệp Tiễn đang xem cái gì, nhưng rất nhanh, ánh mắt Thư Tầm đã sáng lên, bởi vì bé nhìn thấy cửa sổ ở vị trí gần góc tường, đột nhiên phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
Thư Tầm biết vị trí góc tường nhìn qua đơn giản không có gì kỳ lạ, trên thực tế là trạm trung chuyển không gian của nhà này, cũng chính là bưu điện ở trong nhà, thông qua mua sắm vật phẩm trên internet sau khi trải qua kiểm tra, thì sẽ trực tiếp gửi vào trạm trung chuyển không gian truyền tống đến người mua. Đương nhiên, trạm trung chuyển không gian được thiết lập vô cùng nghiêm ngặt và có chi phí rất cao. Nhìn vị trí kia đột nhiên sáng lên một đồ án tựa như một trận pháp có năng lượng, thì Thư Tầm lập tức biết rằng, Dạ Tiền đang mua sắm.
